Tên Game : Rubinite Demo Việt Hóa 97%
(toc) #title=(Mục Lục)
Bạn muốn biết thêm thông tin game Rubinite Demo Việt Hóa ?
- Toàn bộ công đoạn việt hóa: Anko “Plushie” Miyuki
Thể Loại : OFFLINE | Hành động, Boss rush, Souls-like, Pixel
Sản Xuất: Cup Dog Games
Yêu Cầu Phần Cứng :
Nội dung game Rubinite Demo Việt Hóa?
Trước khi vào bài viết, tôi cũng muốn cảnh báo trước là bài viết này cực kỳ dài, viết lan man và nhiều chỗ không liên quan đến game. Nếu bạn nào không đủ kiên nhẫn đọc hết thì có thể kéo đến phần Download ở gần cuối bài viết, ngay bên dưới tấm hình PR láo cho fanpage. Những đoạn tô đỏ từ đầu bài đến đoạn TL;DR có liên quan đến game. (Min: yep, AowVN luôn tôn trọng dịch giả , miễn không có gì quá đà chúng mình luôn tôn trọng ý tưởng của dịch giả)
Đầu giờ sáng, khi tiếng chuông báo thức vang lên, tôi khẽ mở
cửa sổ ra. Trong đầu tôi lúc này chỉ có một dòng suy nghĩ rằng, lại phải đi
làm, lại phải chịu đựng những sự đáng ghét mà cuộc sống
phải ban cho đến tận khi tôi về hưu sau khoảng cỡ hơn 30 năm nữa. Quả
đúng là “Mở tung cửa sổ, đón ánh mặt trời/Lại một ngày mới đáng ghét, thật tồi”.
Trên điện thoại đã hiện ra bao nhiêu cái thông báo từ trong nhóm làm việc, mà
chỉ thấy toàn tin nhắn từ bên trên spam mãi suốt cả hàng dài. Trần đời này tôi
sợ đủ thứ, cái nỗi sợ thông báo trong nhóm làm việc chỉ đứng thứ hai, còn thứ
mà tôi sợ nhất là đang trong giấc mơ thoát ly khỏi
thực tại, bỗng đâu đó văng vẳng tiếng báo hiệu ngày mới...
“Ruby-chan~!!
Haii~!
Nani ga suki~?
Choko minto! Yori mo a-na-ta~”
Hóa ra chỉ cần là âm thanh để níu kéo tôi trở về thực tại, thì dù có là nhạc chuông mặc định của ai phôn hay ai sờ cờ rim thì cũng có khác gì nhau. Có bao nhiêu tia nắng chiếu vào mặt cũng chả đủ khiến tôi tỉnh ngủ, nên là sau những chuỗi hoạt động vào đầu buổi sáng sớm mà mỗi tháng tôi làm dăm chục lần, tôi chỉ còn biết lê thân ra đường, để đến cái nơi mà tôi chả bao giờ muốn đến. Cái nơi mà hàng chục con người phải chịu những sự vô lý cùng nhau, mọi người đã đồng cam cộng khổ quen rồi. Mà khi đã quen thì mọi ý nghĩ muốn nghỉ việc của tôi mới chớm nở đã bị dập tắt hết, lúc nào cũng chỉ tự nhủ, chỉ cần cố chịu đựng vài năm nữa...
Một ngày cực nắng, dù là mới chỉ là đầu giờ sáng thôi, nhưng nó nắng đến mức mà dù cho tôi có mặc áo chống nắng, đeo khẩu trang, nhưng cả người tôi vẫn đỏ rực lên như thể vừa mới bị hấp cách thủy trong lò luyện kim đan, tưởng tượng như tôi giờ chả khác gì một con ma cà rồng khát máu đã sống trong bóng tối đã quen vừa mới được ném ra ngoài ánh nắng mặt trời vậy. Phải chi mà nếu tôi có ba chục tỉ đồng trong bank thì tôi sẽ làm tiểu thư đài các sống tự do tự tại, vô lo vô nghĩ trong thế giới nho nhỏ của tôi, và chắc chắn tôi sẽ không bao giờ có mặt ngoài đường vào cái giờ này. Cũng may là căn bệnh thiếu máu và cái huyết áp thấp của tôi cũng giúp tôi không bị máu dồn ập lên não, chứ nếu không thì có khi đang đi thì bị dính “đòn trí mạng” xong ngã chỏng quèo ra đó thì niệm. Chỉ có mong ước rằng tôi sẽ được chạy trốn về cái phòng lạnh, cái thế giới bình yên mà tôi đang ở, chứ ra đường thì phải xác định là nó nóng trên cái mức nóng mà nó nóng, nóng đến mức mà nóng đã nóng rồi mà vẫn phải nóng dồn dập từng hơi nóng vào cái độ nóng trong cái nóng trong người. Nói chung là nóng từ cọng lông xông thẳng vô đầu, nóng như chưa bao giờ được nóng, nóng trên chồng nóng dưới xong nó hợp lại thành cái nóng siêu cấp super nóng và chuẩn bị cường hóa mật độ nóng lên đến cái độ muốn tăng xông và biến thành super nóng ultra instinct.
Trên đoạn đường ấy, tôi bắt gặp những đứa trẻ đang đạp xe đến trường, ngoại trừ một vài khuôn mặt rạng rỡ hiếm hoi, còn lại nhìn trông cũng buồn ngủ chả khác gì khuôn mặt của tôi ngay lúc này, dẫu rằng tôi đã trang điểm chút ít để không lộ rõ rằng tôi thực sự rất muốn ngủ. Ngay gần đó là cổng trường tiểu học, có vài đứa nhóc đang đứng trước cổng, và bọn chúng cười nói xôn xao trong khi tay vẫn phe phẩy cái chổi quét. Bất giác, tôi lại khẽ cười, và tôi cũng tự hỏi tại sao mình cũng có lúc phải phe phẩy cái chổi giống như vậy, mà sao tôi lại không cảm thấy vui vẻ như những đứa trẻ đang phải làm trực nhật. Có lẽ là vì cái niềm vui khi gặp bạn bè, nó lấn át hết cả những sự buồn ngủ của chúng rồi.
Khi ánh mặt trời lên đỉnh, tôi cố gắng chạy xe thật nhanh để về nhà. Bên đường, vài đứa cấp 2 đang đi xe dàn hàng 3, hàng 4. Chúng không ra vẻ vội vã y như cái xe đang phóng với vận tốc bát hương vàng của tôi, mà bọn chúng lại đạp xe chill chill, cố tranh thủ tán dóc trước khi về nhà. Tôi chỉ biết bóp phanh, cố đi chậm, rồi vượt qua những đứa nhóc đầu không đội mũ và cái miệng hoạt động hết công suất. Khi tôi thoáng quay đầu sang trái, tôi nhắm thấy một vài đứa đang vui chơi trong sân trường tiểu học. Có lẽ là chưa đến giờ ăn bán trú đâu, nên bọn chúng vẫn vui vẻ nô đùa trên những băng ghế đá, dưới bầu trời nắng gắt mà chưa bị giáo viên hay các cô trông trẻ nào lôi vô trong hành lang nhà trường. Nhìn những nụ cười ấy là thấy, có lẽ việc vui chơi dưới bầu trời nắng còn sướng hơn là ngồi học trong chỗ mát.
Khi ánh mặt trời vắt qua nửa kia của đỉnh, măng trên thế nướng, tôi lại vừa đi vừa càu nhàu vì
cái quả thời tiết không thân thiện với môi trường. Tôi lại đi qua ngôi trường cấp
1, và cảnh tượng thoáng thấy từ một khung cửa sổ đã vả mặt cái luận điểm của
tôi hồi trưa. Những đứa nhóc đang giơ tay rào rào, nhìn mặt đứa nào đứa nấy như
trẩy hội. Tại sao nhỉ? Nhìn lại cái tập thể lớp cũ của tôi ngày ấy, chuyện giơ
tay của chúng tôi chỉ xuất hiện khi có dự giờ. Nói đâu xa thì cái tập thể lớp
tôi là cái tổ hợp những diễn viên xuất chúng nhất với những quả biểu cảm và phản xạ nhanh đến mức có thể giật luôn giải Cánh diều
vàng. Còn nếu mà không có dự giờ thì đừng bao giờ mơ đến cái chuyện bọn tôi giơ
tay, chỉ biết ngồi đực ra mà thơ thẩn ngắm nhìn bầu trời xa xăm, thả hồn trên bờ
mặt ruộng xanh mướt, treo ngược ánh mắt lên cái trần nhà có mấy con thằn lằn rượt đuổi nhau. Cơ mà giờ nhìn bọn chúng
trông chúng vui chưa kìa. Có phải là do bọn chúng thấy việc học thật vui, hay
là do có những điều mà chúng không muốn vậy, nhưng tình
thế bắt buộc chúng phải làm thế giống như cái tập thể lớp bọn tôi ngày trước? Dù sao thì, ít nhất
cảm xúc trên gương mặt bọn nhóc khác tôi lúc này.
Rồi ánh mặt trời dần đi ngủ, những tia nắng chạng vạng cuối cùng dần tan ra dưới những đám mây, tôi tranh thủ ra cửa hàng mua ít đồ về để lấp đầy cái tủ lạnh. Vẫn trên con xe quen thuộc, tôi lại nhìn sang bên đường, và lại thoáng thấy trong một căn nhà hơi sang trọng, có một gia đình đang quây quần ăn tối cạnh nhau. Nhìn thoáng qua khuôn mặt cả gia đình, có lẽ đứa trẻ ấy có rất nhiều chuyện để kể sau cả ngày đi học về, hai vợ chồng cũng có ti tỉ chuyện trên trời dưới đất để nói. Tự nhiên tôi lại chợt nghĩ, gia đình tôi hiện tại cũng quây quần bên mâm cơm giống gia đình họ, nhưng tôi sợ rằng rồi sẽ có lúc nào đó tôi sẽ phải ăn ở nơi khác, ở nhà người khác. Định mệnh ấy có lẽ tôi không thể thay đổi được, nhưng nghĩ đến những ngày tháng cuối cùng ấy, có lẽ tôi sẽ trân quý bữa cơm gia đình hơn.
Là khi tôi biết rằng, hóa ra tôi hạnh phúc hơn biết bao nhiêu con người.
Trước khi kết thúc bài viết mang đậm tính đá thủ và đầy những sự suy tư trăn trở của người đã từng bị ăn hành 30 lần trong một buổi chiều (trong khi tôi từng có lần dùng Encore lv.70 để solo thành công với con Mourning Aix có nguyên bộ skill 1 quạt là bay chinh, hơn tận 20 lv, mà cả comp vẫn không mất giọt máu nào trong Tactical Hologram), thì tôi xin phép được hét 1 bài mà chắc chắn 99% các bạn chưa từng được nghe, nhằm khích lệ tinh thần cho cô bé của chúng ta trong game, cô bé sẽ bước tiếp để định đoạt lại giang sơn.
“Khi vinh
quang tôi thật gần...
Tôi phải cố gắng thật
nhiều...
Không lo lắng,
không lo âu...
Bạn thân ơi,
hãy vui lên nào đón mừng...
Cho thành
công của tôi...!
Tôi đi khắp đất
trời này thấy có thêm tự tin...
Tôi đến tới ngoài bìa rừng rồi đến Rise of Scarlet Kingdom...
Chẳng còn ai,
ngăn bước chân tôi ngày vinh quang.”
Cảm ơn các bạn đã đọc đến đây. Thực sự trong mạch cảm xúc tuôn trào, tôi còn muốn viết nhiều hơn nữa, nhưng có lẽ thế là đủ rồi. Các bạn có thể trải nghiệm Rubinite Demo để vào vai chính cô bé phải cầm vũ khí lên thay vì cầm bút, bước vào những trận chiến sinh tử, và tin tôi đi, game này khốc liệt lắm, không thân thiện với những người chơi game kiểu chill chill đâu. Nếu bạn nào thích mấy game như Dark Souls, Silksong, Cuphead thì có thể các bạn sẽ thích game này. [Một phần của bài viết đã bị xóa do AowVN kiểm duyệt]
À, đây chỉ là
một thoáng PR cho cái page be bé của người dịch, các bạn có thể lướt qua.
TL;DR: Ruby, một cô bé sống tại Vương quốc Scarlet, phải bỏ trốn khỏi hoàng thành do nơi đó đã bị phù thủy xâm chiếm.
Cô được một vị đại hiệp tên Roy cứu thoát và phải sống trong tu viện cùng anh chàng Roy và con thằn lằn tên Wichiwi.
Để sinh tồn, Ruby phải cầm vũ khí lên (cụ thể là cái mà các bạn hay dùng trong nhà bếp) và đi truy lùng từng Kẻ Khát Máu, phải dựa vào kỹ năng Nhắm (Focus) và Đòn Chí Mạng (Critical Strike) mới có thể hạ chúng, do đòn đánh tay hơi thiếu dame.
Kết cục của những cuộc chiến chỉ có xi-rô và nước muối đổ xuống thôi, nào đâu có vui vẻ như các mạo hiểm giả trong các bộ fantasy.
Mục tiêu cuối cùng của cô là giải phóng vương quốc khỏi những Kẻ Khát Máu và giành lại tự do.
Cơ mà diễn biến câu chuyện có lẽ không đơn giản đến vậy đâu.
Lưu ý nho nhỏ:
+ Hiện tại
đây mới là bản demo, chưa có bản full, nội dung trong bản demo chiếm ~10% nội
dung bản full (hoặc ít hơn), thời gian chơi từ 30 đến 60 phút.
+ Game này
theo diện hợp tác với dev, ngay khi game ra mắt chính thức thì tôi sẽ thực hiện
dịch để add tiếng Việt trở thành ngôn ngữ chính thức trong game.
+ Sau khi
hoàn thành bản demo, game sẽ mở chế độ speedrun, cho phép bạn vượt qua hàng chục
ngàn người khác trên bảng xếp hạng thế giới chỉ bằng việc đánh bại con boss tự
chọn nào đó trong thời gian nhanh nhất có thể.
+ Bản demo
hoàn toàn miễn phí, nên khuyên các bạn nên tải game trên steam rồi áp bản VN ở
bên dưới vào, nếu các bạn thích game thì có thể tiện tay add luôn vào wishlist.
Tải ngay bản demo (tiếng Anh) ngay dưới đây
Làm sao để tải về và cài đặt game Rubinite Demo Việt Hóa
Tải bản Patch cho STEAM PC (Cập nhật thường xuyên)
Hướng dẫn : Tải Patch về > copy Patch vào thư mục game > Xong
Tải bản Free / Demo cho PC
Hướng dẫn : Tải về > giải nén với mật khẩu aowvn.org > cài đặt > sau đó copy Patch game vào thư mục game là được
Việt hóa bởi AowVN , copy nhớ ghi nguồn nha bạn yêu